Meo Fusciuni Little Song
Note : Cà phê, Hoa hồng, Thuốc lá.
👉 Nồng nàn hương của cà phê đăng đắng ngay ở nhát xịt đầu tiên, không phải nét cà phê quyện ngọt như cà phê trong những chai nước hoa mà chúng ta thường thấy.
👉 Mùi hương tựa như người đàn ông cầm trên tay một bó hồng úa (dành tặng cho ai thì không biết), tay còn lại đang nhâm nhi điếu thuốc để rồi chủ động đối diện với sự cô đơn của chính mình…
👉 Phản ánh nỗi buồn, nhưng mang nét mùi khá ấn tượng và khó lẫn vào đâu.
=====
“Bài hát nhỏ đã khiến tôi phải đối mặt với sự cô đơn của mình khi là một người đàn ông. Sự trưởng thành trải qua một trạng thái ý thức, thân phận con người.
Dừng lại là cần thiết, suy nghĩ là nền tảng cho sự tiếp tục của tôi, để hiểu rằng hư vô là tất cả và rằng mỗi phần của công việc này được dành cho bản thân tôi, nói lên...
Cô đơn ở trong cuộc đời tôi, nó là một thành phần sống trong hơi thở của tôi, nhưng không phải lúc nào tôi cũng có thể nói chuyện với nó. Bây giờ tôi đã làm được điều đó, nhờ lối đi này, sự thay đổi thể chất so với quá khứ, một nơi mới mà tôi có thể nhốt mình lại, nơi tôi có thể ẩn náu, nơi tôi có thể lắng nghe âm thanh của mùi hương. Trạng thái quên lãng trước đây nay đã nhường chỗ cho thế giới của ký ức, giống như một trận lở đất bất ngờ. Tôi vẫn ở đó, trong căn phòng nhỏ, chờ đợi. Bên ngoài thời gian trôi qua, mùa trôi qua, người đi qua. Ô bay trong sân tĩnh mịch. Tôi đã viết từ lâu, "sự biến thái mà chúng ta tìm kiếm nằm ở con đường chúng ta đang đi. Chúng ta rơi vào vực sâu, trong bóng tối, trong hang động của cuộc đời, và từ đó, chúng ta ngửi thấy sự thay đổi, sự trưởng thành của riêng chúng ta."
Sự cô đơn của cá nhân con người với thời gian, với không gian, với những thứ xung quanh chúng ta và những thay đổi.